“ Chán cảnh sống trong hẻm sau, vợ chồng tôi bán căn hộ chung cư ”
Tôi từng nghĩ bất động sản có thể duy trì mức giá tốt và không gian riêng so với chung cư, nhưng sau 3 năm sống trong ngõ hẹp, Nghiêm Mạnh Đoàn, một kỹ sư xây dựng 37 tuổi tại Lin Ha Dam, Hà Nội. Người chồng bị lỗ khi mua căn hộ. Anh gặp phải một nhược điểm không ngờ khi mua bất động sản trong một con ngõ nhỏ ở Hà Nội:
Năm 2013, để tìm một nơi ở lâu dài, tôi đã chọn một căn nhà màu vàng, được xây trên nền 37m2 trên bản đồ lớn của quận Hoàng. Giá bán căn nhà 4 tầng (Hà Nội) là 2,6 tỷ đồng. Vì nghĩ rằng gia đình tôi sẽ sống ở đây trong nhiều năm, tôi đã đầu tư gần 300 triệu euro để sửa chữa ngôi nhà theo ý thích của mình. Dù ngõ vào nhà rộng chưa đầy 2m nhưng vợ chồng tôi không lấy làm lạ vì thấy nơi đây rất đẹp, tiện đi làm, gần chợ, trường học và trung tâm Hà Nội. Xa lắm.
Tuy nhiên, chỉ trong vài tháng, chúng tôi đã tìm thấy rất nhiều điều ngoài mong đợi. Căn nhà có diện tích nhỏ, xếp chồng lên nhau nhiều tầng nên không phù hợp cho việc sinh hoạt của gia đình. Chưa nói đến việc dọn dẹp, quản lý con cái thôi chưa đủ. Đôi khi vợ chồng tôi nghe thấy những tiếng “khả nghi” từ bọn trẻ trên lầu dưới, nhưng kiểu gì cũng leo lên đến nơi mà bọn trẻ ngoan ngoãn. Chỗ chật hẹp ô tô không vào được nên tôi phải đi ô tô đưa đến nơi xa bãi đất hoang, mỗi tháng tốn 1 triệu đồng. Trời mưa to ra vào gara hoặc đi bộ từ nhà về, hai vợ chồng con cái ướt sũng.
Nhà gần chợ – chúng tôi từng nghĩ đó là một điểm cộng – bây giờ tôi rất mệt mỏi vì công việc. Tiếng chó sủa inh ỏi dăm ba ngày, người dân quanh nhà thi nhau sủa, cạy cửa rồi phóng xe máy ra chợ đầu mối nhận hàng. Tôi và chồng, nhân viên văn phòng, doanh nhân, sẽ thức dậy vào buổi sáng. Trong vài tháng đầu, họ thờ ơ, vì họ sẽ thức giấc đột ngột vào nửa đêm.
Giờ đẻ, giờ sinh con khác với sinh hoạt hàng xóm nên cũng có thể gặp nhiều rắc rối. Trong một cộng đồng mà chúng tôi được coi là những cư dân không theo dị giáo, gia đình tôi luôn cảm thấy không thoải mái. Chỉ cần tôi mạnh tay hơn một chút vào cánh cửa sắt, nhà bên cạnh liền to tiếng, họ đánh nhau ôn hòa trước cửa nhà. Chưa kể chó mèo của họ đi vệ sinh trước cửa nhà tôi mà không ai có ý kiến hay phương án dọn dẹp. Những ngày cuối tuần phải ở nhà nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng, chúng tôi thường tìm cách sơ tán vì sợ khói và mùi bếp than tổ ong của nhà hàng xóm.
Không chỉ vậy, mọi người xung quanh có thể nhìn chúng ta với ánh mắt tinh tường. Sau khi cả nhà đi làm, một nhóm nhỏ nhìn xung quanh như có người đi lại. Những câu nhắc như “Sao nhà chị có tiền mua xe, nội thất đẹp”… lần đầu tiên cũng khiến chúng tôi hoa mắt. Thật vậy, một năm sau khi về nước, chúng tôi vẫn chưa thể thích nghi, không thể giao tiếp với mọi người xung quanh, và chán sống ở đó. Giữa năm 2016, quá uất ức với vợ chồng tôi nên tôi quyết định mua một căn hộ chung cư trị giá hơn 3 tỷ đồng ở ngay gần đó. Chúng tôi thực sự không muốn quay lại ngôi nhà cũ sau khi rời đi, vì vậy chúng tôi thậm chí không tính đến việc thuê nó. Tôi đã bán nó, và khi khách hàng thanh toán, nó luôn được bán với giá 2,35 tỷ đô la Mỹ và bị lỗ gần 600 triệu đô la Mỹ.
Nhiều người muốn biết tại sao tôi vẫn chưa rời khỏi nhà, chờ một chút. Một điểm, có thể giá sẽ tăng, bán có lãi. Nhưng thực sự lúc đó tôi đã quá mệt mỏi với nơi này, nên tôi chỉ muốn thoát khỏi công việc.
Bây giờ chúng tôi sống trong một căn hộ rộng 100 mét vuông trên lầu, nhưng vẫn còn nhiều điều tôi không ngờ tới, và tôi tạm thời thấy cuộc sống dễ dàng hơn nhiều. Nơi tôi ở chỉ có một tầng duy nhất có 6 căn hộ nên rất yên tĩnh và thoải mái. Những gia đình xung quanh đều là trí thức, khi gặp mặt họ luôn tỏ thái độ thân thiện và thiện cảm.
Tất nhiên Tulou luôn có ưu điểm của nó, nhưng có lẽ trước khi chọn mua bạn cần suy nghĩ kỹ để tránh phiền phức cho mình, mình gặp, mình nghĩ nhà trong hẻm phù hợp với những gia đình có thu nhập trung bình, không chạy xe. Nếu có điều kiện thì ở vài tháng sẽ hiểu hoàn cảnh xóm giềng, cuộc sống, hợp với gia đình rồi mới quyết định mua.
Nghiêm Mạnh Đoàn
Phản hồi gần đây