Súp lá mì, món ăn của thời “ kinh tế mới ”
Bố mẹ tôi từ miền Trung chuyển đến Krôngpa ở Gia Lai và lập nghiệp từ những năm 1980. Vùng đất khô cằn cằn cỗi của Krôngpa không thể trồng cà phê, cao su, hồ tiêu như những vùng trù phú khác ở Tây Nguyên, chỉ có cây cối xanh tươi để cản nắng, cản gió. Tuổi thơ của tôi gắn liền với mì ống, cánh đồng ngô và bát phở mà tôi rất trân trọng.
Bố mẹ tôi biết món phở từ bạn bè của tôi. Giá Rai ô. Bố nói đây là lần đầu tiên bố không dám ăn vì nghĩ bún không ăn được, ở quê chưa có ai ăn. Nhưng tôi ăn và nghiền.
Cây sắn dây có thể dùng để nấu canh lá. Ảnh: Nguyễn Bích Phương .
Mì dùng trong nước lèo nên là mì Việt Nam, mì trộn, mì lá dày của Nhật, ăn nhiều độc nhưng không ngon. Đặc biệt, ông chỉ hái những lá chưa chín từ cây sắn. Chọn tuốt những lá non gần ngọn, cắt bỏ cọng dài, rửa sạch rồi dùng cối giã nát, vắt cho hết nước xanh rồi cho vào nồi. Nấu với lá phở thì có cà đắng, cà chua của người ta, nhỏ, đắng nhưng rất ngon, thêm ít hoa đu đủ giã nát, trái ớt hiểm cắt nhỏ. Nhóm thường chỉ dùng một ít nai khô để nấu phở, gác bếp khi đi rừng hoặc đổi cá cơm khô ở chợ gần đó. Ngày nay, cuộc sống trở nên khá giả và món phở cũng ít nhiều khác biệt: cà đắng có thể thay bằng cà tím, cà pháo, mì nấu với lòng gà băm nhỏ hoặc thịt ba chỉ băm nhỏ. Thêm thịt bò xay, khô mực … đều ngon.
Nguyên liệu của mì gồm lá lốt, cà tím và hoa đu đủ. Ảnh: Nguyễn Bích Phương .
Cho tất cả các nguyên liệu vào nồi, chế ít nước làm mắm, đun sôi. Khi canh sôi, bạn nhớ mở vung một lúc để mì bớt độc, sau đó đậy vung lại, nấu đến khi lá chuyển sang màu xanh hoặc vàng thì nêm muối, bột năng. Nhìn qua thì bún chả không hấp dẫn lắm nhưng ăn rất đáng.# 7883 ;. Vị đắng của sợi mì, của hoa đu đủ đực trên quả cà, vị ngọt và dai của thịt, xé lưỡi của ớt hiểm thật là hấp dẫn. Bão đến bất chợt, trong một buổi trưa hè hay mưa ở phố cổ, tôi muốn có một bát bún thang mẹ nấu. Giản dị, chân chất mà hào sảng như chính mảnh đất và con người Krôngpa – Nguyễn Bích Phượng
Phản hồi gần đây