Tôi đã mua một căn nhà ba lần và tôi chưa bao giờ để nó rơi
Chỉ nên mua những căn nhà gần trung tâm, gần văn phòng, để anh Tuấn Nam không bị bất động sản kiệt quệ. Mua nhà dự án, trả tiền như đi, anh ta không vội đòi tiền. Bạn đừng bao giờ để mình nợ ngân hàng quá lâu. Sau khi tính toán hợp lý, giờ anh có thể thuê một căn hộ, thuê một căn hộ khác, thuê một chiếc xe bình dân và tận hưởng cuộc sống thoải mái không nợ nần. Sau đây là những chia sẻ của anh ấy:
Năm 1997, tôi bắt đầu làm việc tại văn phòng quận 1, mức lương 1,5 triệu đồng. Doanh nghiệp tôi chuyên kinh doanh dịch vụ cho người nước ngoài nên tôi vẫn có thu nhập thêm hợp pháp (thường không nhiều nhưng khoảng 3-4 triệu / tháng). Lúc đó tôi đang thuê nhà có mấy người già, tiền thuê nhà không đáng kể. Vậy là hai năm sau, tôi có trong tay gần 90 triệu chiếc ô tô.
Lúc đó tôi bán 81 chiếc xe mà gia đình mua khi ra trường, lúc đó tôi trích 20 triệu để mua bán xe máy Dream Thái (thanh niên). . Đồng thời, tôi thấy rằng ở Quận 4 bên cạnh văn phòng của tôi, nhiều căn hộ mới ở phường 3 và 6 đang được dọn dẹp và thi công. Lúc đó (trong dự án) giá nhà chỉ khoảng 2,2. -2,5 triệu / mét vuông, trả góp. Tôi đăng ký ngay một căn hộ rộng 60m2, 2 phòng ngủ với giá chưa đến 140 triệu USD. Ban đầu tôi chỉ cần thanh toán 30% giá trị căn nhà. Cho đến khi về nước vào giữa năm 2000, tôi phải hoàn trả nốt số tiền còn lại mà không phải vay mượn để dễ dàng trả nợ. Tôi có đủ tiền để mua đầy đủ đồ đạc trong căn hộ và kết hôn.
Năm 2002, tôi chuyển công tác và làm việc cho một công ty FDI. Thu nhập của tôi chỉ là lương, nhưng cũng không tệ. Mức lương khởi điểm của tôi năm 2002 là 500 đô la Mỹ (khoảng 7,5 triệu đô la Mỹ).
Năm 2004, tôi tích lũy được 300 triệu đô la Mỹ. Tôi không biết gì về vàng và đất, nhưng giữ lại vốn thì không tốt. Tôi tiếp tục mua một căn hộ thứ hai rộng 98m2 gần Bến Vân Đồn, quận 4 của dự án với giá gần 800 triệu euro. Tiền nhà được trả theo từng giai đoạn. Do đó, trong giai đoạn đầu, tôi không có gì để vay. Vì thu nhập của tôi ổn định nên việc tìm ngân hàng để vay cũng rất dễ dàng. Khi nhận nhà năm 2008 và dọn ra ở riêng, tôi vẫn còn nợ ngân hàng 100 triệu đồng.
Sau khi nhận căn hộ thứ 2, tôi cũng đã bán căn hộ đầu tiên. Do vị trí chiến lược, gần Quận 1 và thị trường bất động sản đang nóng nên tôi dễ dàng bán với giá 1 tỷ. Với số tiền này, tôi đã trả hết khoản nợ 100 triệu đô la của ngân hàng, mua sắm và sửa chữa, và số dư của tôi vẫn là 800 triệu đô la.
Tôi tiếp tục dùng tiền để “cất” trong một căn hộ chung cư mới ở quận Hoàng Diệu, diện tích 1/4, diện tích 110m2. Sau một thời gian nghỉ ngơi, dự án mới khởi động lại, tôi mua lại với giá 2,3 tỷ USD. Do thanh toán theo tiến độ nên thực tế giai đoạn 2 tôi chỉ cần vay vốn ngân hàng. Cho đến khi mua nhà và dọn vào cuối năm 2010 (tôi mới thanh toán 95% tổng giá trị căn nhà) vay ngân hàng 800 triệu để sửa chữa. Đây là căn hộ tôi đang sống hiện nay. Chuyển ra Hoàng Diệu thì bán lại cho Bến Vân Đồn. Thời điểm đó, thị trường bất động sản rất khó khăn, nhưng do vị trí gần quận 1, hạ tầng tốt nên giá nhà vẫn có thể dễ dàng lên tới 2,5 tỷ đô la Mỹ. Sau khi trả nợ ngân hàng, tôi có 1,7 tỷ là cuối năm 2010.
Tôi dùng số tiền còn lại mua ngay cho gia đình một chiếc ô tô nhỏ gần 400 triệu đô la Mỹ. Trong số 1,3 tỷ đô la Mỹ còn lại, tôi mua một căn hộ 70m2 mới xây ở Ankang, quận 2 để cho thuê từ đầu năm 2011. Do nhu cầu thuê ở quận 2 cao nên tôi dễ dàng cho thuê với giá 6 triệu / tháng và tiếp tục cho thuê đến hôm nay.
Từ năm 2011 đến nay, tôi không còn quan tâm đến bất động sản, ngoài việc mua sắm, tôi dành tiền vào các mục đích khác và bớt áp lực vay mượn hơn.
Phản hồi gần đây